Yoshiaki Takei
Biên tập viên “HOBONICHI”
Sản xuất: Yoshinao Yamada, Ảnh: Hiroshi Iwasaki, Video: DRAWING AND MANUAL
*Video này có phụ đề tiếng Anh.
Một mình +fp
“Khi đi du lịch một mình,
tôi luôn mang theo máy ảnh.
Với tôi, chiếc máy ảnh như một người bạn tri kỷ”
“Công việc biên tập viên là lý do tôi bắt đầu chụp ảnh”
Xin chào, tôi là Yoshiaki Takei. Tôi là biên tập viên cho một trang web có tên Hobo
Nikkan Itoi Shinbun (tạm dịch: “Nhật báo Gần-như-hàng-ngày Itoi”), một tờ báo trực tuyến được giám sát bởi Shigesato Itoi. Chúng tôi xuất bản bài viết về nhiều chủ đề, từ ẩm thực, phong cách sống đến thời trang, phỏng vấn các nhạc sĩ và nhiều hơn thế nữa.
Tôi luôn yêu thích sách và tạp chí. Công việc đầu tiên của tôi là tại một công ty xuất bản nhỏ, rất lâu trước thời kỳ truyền thông trực tuyến bùng nổ. Chúng tôi chủ yếu sản xuất sách hướng dẫn du lịch nước ngoài. Công việc yêu cầu tôi phải đi đến các địa điểm cùng với nhiếp ảnh gia, và sau đó, khi trở về, tôi tự mình viết bài – tôi vừa là người viết vừa là biên tập viên. Nếu tính cả những chuyến đi cá nhân, đến nay tôi đã đặt chân tới 30 quốc gia và 150 thành phố.
Công việc biên tập viên cũng chính là lý do khiến tôi bắt đầu cầm máy chụp ảnh.
“Tôi yêu thích máy ảnh vì chính bản thân chúng, như những món đồ vật thú vị”
Đó là một công ty nhỏ, nên việc tôi được yêu cầu phải học cách thiết kế, viết lách và chụp ảnh là điều hiển nhiên. Vì vậy, tôi đã mua cho mình một chiếc máy ảnh. Tôi chọn một chiếc máy ảnh film SLR: Contax ST kèm ống kính Planar 50mm. Tôi cũng sở hữu thêm các ống kính 28mm, 50mm và ống zoom 35-70mm. Thời đó, tất cả ảnh dùng cho ấn phẩm đều được chụp bằng phim dương bản (positive film), và tôi đã học hỏi được rất nhiều điều.
Tôi không thường xuyên chụp chân dung; chủ thể của tôi chủ yếu là phong cảnh và kiến trúc, ngoài ra tôi cũng chụp ảnh món ăn và biển quảng cáo. Tôi cũng chụp những bức ảnh đóng vai trò như bản ghi chú, và một số bức ảnh phong cảnh tôi chụp đã được sử dụng trong vài cuốn sách.
Tôi yêu thích máy ảnh vì chính bản thân chúng, như những món đồ vật thú vị. Đó là lý do tôi chọn Contax thời điểm đó – đơn giản vì tôi thấy nó trông rất ngầu. Đó là kỷ nguyên mà Nikon thống trị thị trường và Canon bắt đầu khuấy đảo thế giới. Tất cả các biên tập viên kỳ cựu đều dùng máy Nikon. Nhưng tôi mê thiết kế cực ngầu của Contax, và thế là nó trở thành chiếc máy ảnh đầu tiên của riêng tôi. Và rồi, từng bước một… (cười)
“Ichigo Sugawara bảo tôi: ‘Đây là chiếc máy ảnh tuyệt vời. Tôi nghĩ nó hợp với cậu đấy’”
Khi đi du lịch một mình, tôi luôn mang theo máy ảnh. Đối với tôi, chiếc máy ảnh gần như một người bạn tri kỷ. Khi đi theo nhóm, tôi có xu hướng chụp bằng iPhone hoặc điện thoại di động nào đó. Nhưng khi đi một mình, nhiếp ảnh là một trong những lý do chính thôi thúc tôi lên đường, nên tôi luôn mang theo máy ảnh. Tôi thường chọn những chiếc như Leica M8 hoặc Q, Fujifilm X-Pro2 hoặc SIGMA DP1. Máy ảnh có một sức hút rất kỳ lạ – khi bạn để chúng nằm đó, kiểu gì cũng sẽ có người hỏi: “Cần tôi chụp cho anh một kiểu không?” và bấm máy. Thú thật là nhờ vậy mà tôi có nhiều ảnh chụp chính mình hơn mọi người nghĩ đấy.
Tôi chỉ mới bắt đầu sử dụng fp gần đây. Tôi đã thích cảm biến Foveon kể từ khi dùng SIGMA SD14. Tôi nghe nói SIGMA đang cố gắng chuyên môn hóa về video, nên tôi quyết định chờ xem sao. Sau đó, bạn tôi, nhiếp ảnh gia Ichigo Sugawara, bảo tôi rằng “nó là một chiếc máy ảnh tuyệt vời. Tôi nghĩ thứ này có thể hợp với cậu”, và đó là cách tôi bắt đầu bén duyên với fp.
“Chiếc fp cực kỳ hữu ích khi tôi muốn ghi lại những khía cạnh đó trong chuyến đi”
Tôi đã dùng thử, và đó là một trải nghiệm rất thẳng thắn, chân thực. Ngoài ra, thật tuyệt khi tôi có thể tiếp tục sử dụng các ống kính ngàm SIGMA chính hãng thông qua ngàm chuyển (converter). Phải thú thật là cảm giác hơi “quá khổ” khi dùng máy với dòng ống kính Art F1.4 trong các chuyến đi chơi với bạn bè. Nhưng nếu bạn kết hợp nó với một ống kính nhỏ hơn, tôi nghĩ bạn có thể dùng nó như một chiếc máy ảnh snapshot bình thường. Nó cũng rất tuyệt khi bạn muốn chụp những bức ảnh món ăn đẹp mắt. Màu sắc lên rất chân thực. Tôi yêu ẩm thực và nấu nướng, ngay cả khi đi du lịch nước ngoài, tôi thường ở trong các căn hộ và tự nấu ăn. Chiếc fp cực kỳ hữu ích khi tôi muốn ghi lại những khía cạnh đó trong chuyến đi của mình.
“Mỗi ngày chỉ đến một lần, và những bức ảnh nắm bắt khoảnh khắc cùng ấn tượng đúng như bản chất của chúng”
Không quá cầu kỳ cũng chẳng sao. Mỗi chiếc máy ảnh đều có cá tính riêng biệt, và dùng một từ đang thịnh hành thì, có nhiều máy ảnh “làm tất cả mọi thứ hộ tôi”. Tuy nhiên, máy ảnh SIGMA lại ghi lại mọi thứ đúng như hiện thực. Tôi chụp ở định dạng RAW, sau đó tải file vào máy tính và hậu kỳ theo sở thích. Tôi tận hưởng điều này, và đó là một phần của quá trình sáng tạo.
“Cảm giác về khoảnh khắc”, thứ đó thực sự tồn tại, phải không? Nó thay đổi từng giây từng phút, mỗi ngày đều khác biệt. Dù bạn ở Tokyo hay bất kỳ nơi nào trên thế giới, mỗi ngày chỉ đến một lần, và những bức ảnh nắm bắt khoảnh khắc cùng ấn tượng đúng như bản chất của chúng. Thật thú vị khi nhìn lại những bức ảnh sau một thời gian. Tôi thích những chiếc máy ảnh có thể thu nhận nhiều thông tin như thế – qua ống kính, chúng ghi lại không khí và hơi ấm của một nơi chốn, đôi khi cả suy nghĩ của bạn nữa. Tôi nghĩ đó là điều tôi tìm kiếm ở những chiếc máy ảnh.
“Sự dũng cảm lược bỏ những thứ ‘có thì tốt’ chính là một trong những lý do khiến SIGMA trở nên thú vị”
Tính di động là một điểm quan trọng khác. Chiếc Leica Q rất nhỏ, và mặc dù bạn không thể thay ống kính, nó vẫn là một chiếc máy đa năng tuyệt vời để sử dụng. Tuy nhiên, khi bạn thử chụp macro, hình ảnh sẽ hơi bị méo. Trong những tình huống đó, bạn sẽ muốn một thứ gì đó như SIGMA 35mm F1.4 DG HSM | Art, ống kính đó có độ biến dạng thấp hơn đáng kể. Rốt cuộc thì các ống kính cũng có cá tính riêng của chúng mà.
Bây giờ nói về fp, nó không có ống ngắm (viewfinder) phải không? (cười). Bất cứ ai đến với nhiếp ảnh qua máy SLR đều sẽ muốn ghé mắt vào ống ngắm, tôi đoán vậy. Vì thế, tôi rất hiếm khi dùng máy ảnh không có ống ngắm. Nhưng phải nói là tôi đã làm quen với nó rất nhanh. Tôi đã quen rồi, nhưng nếu có thể gắn thêm ống ngắm, thì vâng, tôi thực sự muốn có một cái. (cười) Nhiều người đã yêu cầu có viewfinder, nhưng tôi nghĩ sự dũng cảm dám lược bỏ những thứ “có thì tốt, không có cũng không sao” cũng là một trong những lý do khiến SIGMA trở nên thú vị.
“SIGMA chỉ làm những gì họ thấy thú vị”
SIGMA chỉ làm những gì họ thấy thú vị. Tôi đoán lý do họ không niêm yết cổ phiếu công khai là để có thể tiếp tục tạo ra những sản phẩm mình muốn mà không gặp trở ngại. Mỗi năm, họ lại có một cái gì đó mới mẻ khơi dậy sự quan tâm của tôi. Họ là một nhà sản xuất mà bạn không thể rời mắt. Tôi đặt rất nhiều niềm tin vào họ. Cách đây rất lâu, tôi từng nghĩ họ là nhà sản xuất ống kính giá rẻ nhưng ấn tượng đó đã thay đổi hoàn toàn. Tôi phải nói rằng họ thực sự là một thương hiệu cao cấp hiện nay. Tôi thích cách họ vượt qua mọi thách thức trong quá trình chuyển mình đó.
Thật đáng kinh ngạc khi một thương hiệu có thể thay đổi nhiều đến thế. Tôi luôn dõi theo họ với sự ngạc nhiên. Sự linh hoạt và táo bạo của họ thật tuyệt vời, phải không? Cách đây ít lâu, tôi đã đến thăm nhà máy cùng với Ichigo Sugahara để thực hiện một chuyên đề cho “Hobo Nikkan”. Đúng như mong đợi, quy trình sản xuất của họ có vẻ rất xuất sắc, và mọi người dường như thực sự tận hưởng công việc của mình. Tôi đã nghĩ, họ thực sự là một công ty tốt.
“Miễn là có dụng cụ tốt và nguyên liệu ngon, bạn sẽ làm ra món ăn ngon”
Tôi không dám nhận mình có nhiều sở thích, nhưng tôi thích nấu ăn – và không chỉ vì giá trị thực tế của nó. Tất nhiên, tôi cũng thích ăn uống. Tôi cũng thích du lịch, sách và âm nhạc. Tuy nhiên, tôi không chơi nhạc cụ nào, và tôi cũng chẳng viết tiểu thuyết. Tôi chỉ tận hưởng chúng một cách thụ động, như một người thưởng thức.
Khi nói đến công cụ, tôi cho rằng nấu ăn và máy ảnh có điểm chung. Chọn chiếc Contax làm máy ảnh đầu tiên hay sử dụng SIGMA bây giờ, về mặt cảm giác, không khác mấy so với việc có một con dao yêu thích hay dùng một chiếc chảo rán nhất định để nấu nướng. Trước hết, chúng phải trông thật ngầu. Thứ hai, chúng phải mang lại kết quả như mong muốn. Tôi thường chỉ mua những thứ mình sẽ dùng nếu tôi tin rằng hai điều kiện này được đáp ứng.
Trong nấu ăn, miễn là bạn có dụng cụ tốt và nguyên liệu ngon, bạn sẽ làm ra món ăn ngon ngay cả khi có lỡ tay một chút. Tôi cảm giác điều tương tự cũng đúng với máy ảnh.
“Tôi chỉ muốn mọi người hãy dùng thử nó. Bất kỳ ai cũng có thể tận hưởng chiếc máy này”
fp là một thiết bị thân thiện. Tôi đã thích cảm biến Foveon trong nhiều năm, nhưng thú thật, dòng dp không phải là chiếc máy ảnh dễ giới thiệu cho người khác. (cười) Không đâu, tôi thực sự yêu nó; những bức ảnh bạn nhận được từ nó cực kỳ xuất sắc. Nhưng – nói sao nhỉ… nó giống một người bạn quá thất thường, quá bướng bỉnh để cùng đi nghỉ mát. Ngược lại, fp rất linh hoạt. Nó là người bạn sẽ nói “Được, đi ăn gì đó thôi! Chúng ta nên đi đâu nhỉ?” khi bạn rủ đi ăn trưa. Còn dp, mặt khác, sẽ hỏi “nhưng đi đâu? Và ăn gì?” rồi sau đó “thực ra, để tuần sau đi, tôi hơi bận”. (cười) Nhưng chắc chắn đó vẫn là một nhân vật thú vị.
Thực ra, thật thú vị khi cùng một công ty lại sản xuất ra hai anh em hoàn toàn trái ngược nhau. Dù sao thì, fp chẳng phải rất tuyệt sao? Tôi chỉ muốn mọi người hãy dùng thử nó. Bất kỳ ai cũng có thể tận hưởng chiếc máy này. Nó không khó để làm quen. Tôi nghĩ sẽ rất tuyệt nếu mọi người đều thử sử dụng nó.






